Thứ Sáu, 15/8/2025
Hà Nội 360
Di sản
Khám phá
Lối sống
Đô thị các nước
Hà Nội 360
Xưa và nay
Hà Nội văn
Độc lạ
Di sản
Khám phá
Đi đâu - Xem gì
Hà Nội đêm
Món ngon Hà Nội
Lối sống
Sống đẹp
Xu hướng
Cộng đồng mạng
Đô thị các nước
cảm nhận
Hương cau vườn mẹ
Tháng Năm, góc vườn mẹ dậy lên mùi hương ngan ngát, diệu kỳ. Ngang chiều thoang thoảng, đêm về nưng nức không gian. Ngó nghiêng kiếm tìm, không hiểu mùi hương từ đâu vấn vít.
Hà Nội văn
Chuyện tình của ba
Ba mẹ tôi là giáo viên. Cả hai đều trầm tính, yêu nghề và sống chan hòa với mọi người. Nhưng tôi luôn cảm thấy ở ba có một khoảng lặng nào đó, như một mảnh ký ức bị vùi sâu, thi thoảng ánh lên trong đôi mắt khi ba lặng lẽ nhìn ra cửa sổ mỗi chiều mưa.
Sau một trò chơi
Có nằm mơ Ân cũng chẳng bao giờ ngờ được một khóa học kéo dài tám tháng lại có thể khiến con người ta thay đổi đến vậy.
Leng keng kem đá tuổi thơ
Tiếng chuông leng keng vang lên giữa trưa hè oi ả, len lỏi vào từng con ngõ nhỏ. Tụi trẻ con thi nhau ùa ra, mắt sáng lên khi thấy chiếc thùng gỗ cột sau xe đạp. Trong thùng là những que kem đá mát lạnh - món quà giản dị của tuổi thơ.
Thanh xuân của ngoại
Ngoại hay bảo mình chẳng có thanh xuân. Bởi suốt cả thời tuổi trẻ mòn mỏi chạy giặc, nuôi con, tấm ảnh thờ chồng cũng là tấm bằng Tổ quốc ghi công, ngoại chưa từng có khắc nào sống cho riêng mình.
Người trở về từ đêm ấy
Ông Việt lại ngồi trên chiếc chõng tre cũ kê dưới gốc cây vối già trước sân, lặng lẽ nhìn về phía rặng núi xa. Đôi mắt đã đục màu thời gian vẫn ánh lên một thứ ánh sáng vừa xa xăm, vừa cháy bỏng. Không ai biết ông đang nghĩ gì.
Dịu dàng như ngõ ban trưa
Gió lặng. Nắng êm. Cả hơi thở lãng đãng trôi trên những mái nhà cũ cũng thêm phần biếng nhác. Ấy là dáng vẻ chỉ có ở ngõ trưa.
Tiếng vọng của biển
Máy bay từ từ hạ độ cao. Việt ghé sát mặt vào ô cửa sổ. Đôi mắt bình thường tỏ ra ngang ngạnh, bướng bỉnh, giờ ánh lên chút háo hức tò mò.
Bên hồ Tương Tư
Một đứa trẻ áo xanh chẳng biết từ đâu vọt ra đường, Minh vội đánh tay lái sang trái, đúng lúc chiếc xe container từ phía sau lao lên...
Mùa hoa bồ kết
Chị vẫn có thói quen gội đầu bồ kết dẫu bao năm xa quê và ở nơi này tìm mua loại quả dân dã ấy thật khó.
Hoa nở trong tối
Mày sinh ra để phá đời tao, mày biết không? Chiếc cốc rơi xuống sàn, vỡ tan như tiếng gào rách ruột từ mẹ tôi, người sinh ra tôi nhưng chưa bao giờ yêu thương tôi đúng nghĩa. Tôi đứng đó, không khóc, không đáp.
Hương mùa hạ
Giữa trưa hè oi ả, một bình sen trắng, vài chiếc lá xanh, lấp ló nhụy vàng trong quán cà phê xưa ở Hà Nội tựa như bức tranh thủy mặc.
Tình mẹ
Bà ta là một người đàn bà đáng ghét. Đôi gót chân nứt nẻ của bà ta đặt lên chiếc giường của bố, nơi mà 3 năm trước mẹ tôi cũng từng nằm ở đó. Tôi ghét bà ta như ghét bất cứ người đàn bà nào không phải mẹ tôi mà lại bước vào nhà tôi.
Mùi vị quê nhà
Ngồi trước máy tính mười lăm phút rồi mà Mai chưa thể viết nổi một dòng báo cáo nào. Bé Bi vẫn loay hoay trên giường, chưa ngủ vì thiếu hơi mẹ. Cuối ngày vừa mệt, vừa không thể tập trung, Mai bực dọc quát:
Chờ em ở cuối con đường
Trong không khí căng thẳng đến nghẹt thở, tiếng hô hoán của y, bác sĩ hòa lẫn với âm thanh lộc cộc của chiếc băng ca được đẩy lao đi về phía phòng cấp cứu, Duy vừa chạy theo vừa gào lên tuyệt vọng:
Chạm khẽ vào mùa hạ
Rồi mùa hạ cũng đón chào thế gian bằng những tia nắng mới. Rau trong vườn đã lên xanh, bầy chim sẻ kêu lích chích rộn ràng trên những vòm cây mát rượi.
Kỷ niệm của ông nội
Từ ngày chuyển vào nhà mới, Bin thích lắm lớp sơn màu xanh da trời, nhất là nền gạch hoa láng bóng, nơi cậu tha hồ chơi bắn bi hay ghép những tòa lâu đài lego cùng đám bạn. Tiếng cười nói ríu rít của lũ trẻ vang vọng khắp căn nhà. Chỉ có ông nội dường như không hòa chung niềm vui ấy.
Đêm ngọc trai
Ánh đèn lung linh đổ xuống, chiếu rọi lên những viên ngọc trai lấp lánh, tạo nên không gian huyền ảo, lung linh như một câu chuyện cổ tích. Buổi trình diễn chính thức bắt đầu, đưa khán giả vào một hành trình khám phá vẻ đẹp tinh tế, quý phái của những viên ngọc quý giá.
Những cành đào trên sân ga
Xưa nay cứ nhắc đến đào là nghĩ đến Tết, và Tết đến, người Hà Nội, dù khó khăn, tùng tiệm đến mấy cũng cố sắm cho nhà mình một cành đào đón xuân. Tết là phải có đào.
Chất lính
Gió chướng thổi ào ào phía ngoài sông. Từng đợt sóng lăn tăn vỗ vào bãi lá. Hùng ra cửa đứng một mình với buổi chiều ngả dài bóng nắng. Bên kia tiếng chim bìm bịp kêu vang, khơi đầy kỷ niệm trong lòng anh.
Những giai điệu của ngõ
Hẻm nhỏ ngõ sâu trong lòng Hà Nội từ lâu vẫn luôn cho người ta một ấn tượng gần như cố hữu về sự thanh vắng và tĩnh lặng.
Chuyến đò cuối cùng
Trời đã vào đông, thời tiết vùng cao đỏng đảnh chẳng khác gì một người khó tính. Mới ló nắng đã tuôn mưa. Mà mưa thì cứ dầm dề, dai dẳng, còn nắng chỉ lóe lên yếu ớt, mong manh.
Xem thêm