Chủ Nhật, 3/12/2023
Hà Nội 360
Di sản
Khám phá
Lối sống
Đô thị các nước
Hà Nội 360
Xưa và nay
Hà Nội văn
Độc lạ
Di sản
Khám phá
Đi đâu - Xem gì
Hà Nội đêm
Món ngon Hà Nội
Lối sống
Sống đẹp
Xu hướng
Cộng đồng mạng
Đô thị các nước
cảm nhận
Để gió cuốn đi
Mưa. Từng đợt, giọt ngắn giọt dài xiên xiên hắt vào mái hiên quán cà phê. Hân nhìn màn mưa, đôi mắt đượm buồn, khuôn mặt thanh tú hiện vẻ lo lắng.
Hà Nội văn
Ý thu nồng
Một trận lá đổ cuốn theo cơn gió về nơi xa, hơi nước tràn trong vòm không như con triều dâng, thấm xuống phiến lá vừa chao nghiêng, đậu xuống trước mắt.
Ở nơi đất lành
Thói quen uống một ly cà phê trong tiếng chim buổi sáng khá xa xỉ. Vậy mà Nguyên đã sở hữu cái chuyện xa xỉ ấy gần sáu năm rồi. Đang mông lung nghĩ về những cánh chim mỗi năm lại vơi đi trong vườn thì Đạt hớt ha hớt hải gọi.
Mợ Sương
Mợ về làm dâu ông bà ngoại từ khi nào tôi không nhớ. Chỉ biết, ngày bé mỗi lần về quê ngoại, sau bà thì mợ luôn là người tôi tìm gặp và mong gặp nhất.
Nơi mùa thu trở về
Trong suốt bốn mùa bận rộn, rồi chợt khi ta ngẩng đầu lên thấy chiếc kim đồng hồ đã lẳng lặng đi đến cái đích của một ngày. Khép cửa bước ra đường nắng đã nhạt, gió đã đem se lạnh ùa về, và lá vương trên hè phố. Thu đã đến thật rồi.
Xóm nhà nổi
Con Báu ngồi trước cửa nhà, ôm đứa em ngủ ngon lành trong vòng tay. Nó đưa mắt nhìn quanh. Má nó đang lụi cụi đan mớ giỏ lục bình, đặng mang lên hợp tác xã tiểu thủ công nghiệp giao cho người ta. Nó thẽ thọt hỏi:
Trung thu trong sắc màu nỗi nhớ
"Bỗng nhận ra hương ổi/ Phả vào trong gió se/ Sương chùng chình qua ngõ/ Hình như thu đã về". Những câu thơ trong tác phẩm "Sang thu" của nhà thơ Hữu Thỉnh như tín hiệu giúp tôi cảm nhận thật sâu khoảnh khắc thu về làng quê.
Những chiều xưa cũ
Gã cầm điếu thuốc đắt tiền hút một hơi rồi nhả ra không gian một mùi thơm nhân tạo. Gã nói, chả thèm nhìn vào mặt tôi lấy một cái:
Giếng nước ngày xa
Mỗi khi đi đâu đó mà vô tình bắt gặp một cái giếng, tôi đều thấy thú vị, rưng rưng như gặp lại cố nhân. Ngày còn bé, nhà tôi cũng có một cái giếng. Thực ra, có nhà nào trong làng ngày ấy lại không có giếng. Thế mà dần dà, những cái giếng biến đi đâu mất. Để tôi tìm đỏ mắt.
Lấp lánh hoa cười
Mỗi người có một cách riêng để thư giãn, giúp tâm trí thảnh thơi. Đó là những khoảnh khắc người ta tìm thấy điều gì đó thú vị, đáng yêu trong đời sống.
Lớp học trên đồi cát
Nắng như đổ lửa. Bỏng rát. Cháy khô. Triền cát thoai thoải, sóng vỗ nhè nhẹ. Bọn trẻ đang nô đùa dưới bến. Tầm này không ai chui ra khỏi nhà, vậy mà lũ nhóc vẫn cứ thoải mái bơi lội, nhặt ốc, nô đùa vang cả một quãng biển vắng.
Phố mưa
“Dũng, xe ôm!” - tấm biển ngắn gọn được chủ nhân “con ngựa sắt” cắm trước đầu xe cách đây chừng một tháng. Hàng xóm bảo: “Ông cần gì phải làm biển, cứ đứng đầu phố ắt thiên hạ hiểu ông chạy xe ôm”. Nhưng vốn dân công chức, bản tính cẩn thận nên ông kẻ vẽ ra giấy A3, tẩy xóa cả buổi mới đưa mẫu cho cơ sở làm biển quảng cáo in ra.
Đêm mùa hạ
Vào mùa hạ, cứ chiều đến là tôi phải đi tránh nóng bởi căn phòng thật khủng khiếp. Hiếm có ở đâu nắng nhiều đến thế. Nắng dựng đứng từ trên xuống, đổ lửa xuống mấy chục mét vuông. Mây trắng và những chiếc máy bay vẫn bận rộn trên nền trời xanh cao tít như chẳng bao giờ biết có ô cửa sổ bé nhỏ của tôi dưới này. Ô cửa mà ngày ngày tôi vẫn ngồi ở đó viết ra những con chữ để rồi cũng chỉ theo gió và nắng bay đi và tan biến…
Đối diện hoa sen
(HNMCT) - Về làng ngang qua sen. Hồ giữa phố hoa đã dịu ngát, làm những con đường bỗng trở nên thênh thang. Thế là lòng rủ lòng về với ký ức thân quen cho vần thơ nở cùng đóa dịu dàng. Hoa vừa khoác mến thương lên nỗi nhớ. Em còn về ngang những tháng năm tôi. Đường quen vẫn đây, hồ quen vẫn đây, hoa chung thủy vẫn dốc lòng như người làng nhân nghĩa. Mà em thì xa. Thành phố đã đổi thay nhiều lắm. Làng cũng khác xưa nhiều, nhưng bao nét nhu mì, xưa cũ và lề lối thì còn đó. Tuyệt vời hơn, làng vẫn giữ được thói quen chăm sóc hoa sen để mỗi năm hạ về hoa lại tô thắm cho làng, cho sự khác biệt đến tuyệt vời của Thủ đô.
Giọt máu đào
(HNMCT) - Bố mẹ chồng Tuyết sinh được hai con trai. Thế, chồng Tuyết là con thứ. Hơn chục năm trước, vợ chồng anh Thành vào miền Nam lập nghiệp. Được ít năm, Thành có ý đưa bố mẹ vào sống cùng gia đình. Thực lòng cũng muốn ở với con trưởng, nhưng lúc ấy Thế chưa lập gia đình nên ông bà không nỡ để anh bơ vơ một mình.
Những sắc tím mong manh
(HNMCT) - Đi giữa nắng hạ chói chang, lòng bỗng nao nao khi thấy một trời bằng lăng tím thương tím nhớ. Ban đầu ta chỉ nhìn thấy những chùm nụ bé nhỏ màu nâu hồng chi chít trồi ra từ lớp vỏ già sần sùi. Rồi một ngày, qua một đêm thức dậy, chợt vỡ òa khi bỗng dưng phố phường được nhuộm một màu tím biếc. Ta có cảm giác như cây nào cây nấy trổ hết mình ra mà tím.
Bằng lăng đỏ
(HNMCT) - Một gương hồ “xuân chín”, chớm nắng phân vân. Giữa mênh mang xanh nõn ngập ngừng chồi non lộc biếc, chợt mơ hồ hiện dần trong sương đang tan, như là hoa một loài cây đang trổ?
Mùa hoa gạo
(HNMCT) - Điểm trường Khuổi Phụ đón giáo viên mới. Đó là một ngày mưa phùn lất phất. Nhình đứng dưới gốc cây gạo trên con dốc đầu bản lén nhìn xuống. Thầy giáo trẻ trong bộ trang phục ướt nhẹp đang an ủi bác xe ôm vì cả người lẫn xe bị bùn đất dính bẩn hơn lũ trâu bừa ruộng.
Niềm hạnh phúc giản đơn
(HNMCT) - Người làng Nhan thường bảo bà Chanh sướng, nhà cửa khang trang, cháu nội, cháu ngoại ngoan hiền, thịt ăn không hết phải làm thịt lạp treo gác bếp. Ngày nắng, trước cửa nhà treo mấy cây sào phơi lạp sườn, người đi đường cũng ngửi thấy mùi thơm. Hai con gái đều được gả vào nhà giàu ở thành phố. Thỉnh thoảng cuối tuần, con rể lại đánh xe chở vợ con đến thăm ngoại, biếu bà một, hai triệu đồng để ăn sáng.
Hiệp sĩ của mùa xuân
(HNMCT) - Ở nước ta, mùa xuân là mùa hoa của nhiều loại cây trái, vì chúng đều là thứ quả mùa hè. Đa phần các loại hoa ấy đều mang sắc trắng. Trắng tinh như hoa mơ, hoa mận, hoa sưa. Trắng ngà như hoa nhãn, hoa vải, hoa lê, hoa táo. Trắng tím như hoa ban, hoa xoan. Những bông hoa ấy có điểm chung là bé li ti và ken chi chít thành chùm. Nhưng có một loại hoa đặc biệt có bông rất to, màu đỏ rực. Đó là hoa gạo. Chúng càng nổi bật hơn khi xung quanh tất cả chỉ là màu trắng của hoa và màu xanh của lá những cây hoa khác.
Hương bưởi
(HNMCT) - Tôi yêu Na từ khi em mới lớn, bởi chúng tôi sống gần nhau. Ở tuổi trăng tròn, em mang vẻ đẹp bình dị, đằm thắm, đôi mắt to đen láy và hai lúm đồng tiền rất duyên. Chúng tôi cùng tham gia hoạt động của phong trào thanh, thiếu niên ở địa phương, những buổi sinh hoạt Đoàn, nhất là những buổi tập văn nghệ chúng tôi luôn bên nhau.
Từ Nhật Bản nhớ mùa xuân quê nhà
(HNMCT) - Ở Nhật Bản đã bước sang mùa xuân nhưng cái lạnh vẫn đang còn nấn ná chưa chịu rời xa, tuyết phủ dày đặc, lối đi trắng xóa. Suốt cả mùa đông tôi đã cất kỹ chiếc xe đạp vào trong góc nhà vì không thể đạp xe dưới cái lạnh âm mấy độ. Tôi bắt đầu làm bạn với xe buýt. Hôm nay, từ chỗ làm thêm trở về nhà, trên tuyến xe buýt quen thuộc, không dưng tôi thấy mình nhớ Việt Nam. Nỗi nhớ bời bời đầy ắp. Nó cũng chẳng theo một trật tự nào, nhớ cứ thế mà nhớ.
Xem thêm