Thứ Năm, 9/5/2024
Hà Nội 360
Di sản
Khám phá
Lối sống
Đô thị các nước
Hà Nội 360
Xưa và nay
Hà Nội văn
Độc lạ
Di sản
Khám phá
Đi đâu - Xem gì
Hà Nội đêm
Món ngon Hà Nội
Lối sống
Sống đẹp
Xu hướng
Cộng đồng mạng
Đô thị các nước
truyện ngắn
Pháo gầm Him Lam
Đêm, bốn đơn vị tham gia tấn công Him Lam hội quân. Theo chiến lệnh, Trung đoàn 141 và Trung đoàn 209 phối thuộc tác chiến, sử dụng ba tiểu đoàn tiêu diệt cứ điểm số 3, hai tiểu đoàn làm nhiệm vụ dự bị và một tiểu đoàn chặn quân địch phản kích trên đường 41.
Hà Nội văn
Ngày lá về trên phố
Qua những ngày tháng Tư thời tiết đã hết hẳn nồm, ẩm. Nền trời như tấm voan mỏng, vời vợi, mênh mang. Nơi nơi, gió rắc từng nắm lá thổi tung lên không trung. Vũ điệu đất trời thời điểm giao mùa xốn xang và thú vị.
Tình trăng
Trăng mười bốn tròn vành vạnh. Làng chài nhỏ bên sông Đáy đã chìm vào đêm đen tĩnh mịch. Ngoài tiếng ếch nhái gọi bạn tình, Hùng nghe rõ tiếng gió đêm thì thào mơn trớn đám lau trắng đương thì nở rộ.
Tiếng sáo mùa Xuân
Tháng sau là đám cưới của Quang với Liên. Nhưng để quên Hân là điều tưởng như Quang không thể. Kỷ niệm vẫn có sức sống của riêng nó. Quang luôn nhớ về những mùa xuân bộ ba bọn họ đã bên nhau, để rồi nhớ Hân nhiều hơn.
Xóm Cuối
Xóm nằm cạnh cánh đồng làng, vì dân số phát triển nên làng mọc thêm xóm gọi là xóm Cuối. Những thửa ruộng ngày trước giờ là những ngôi nhà ba gian ngói đỏ, mọc san sát bên con đường đất sỏi thẳng hàng.
Vấn vương hương bưởi
Tôi vẫn nhớ mãi buổi chiều hôm đó. Dưới tán lá xanh mướt của cây bưởi đang lúc lỉu những chùm hoa trắng muốt, mẹ đứng trên chiếc ghế đẩu, mái tóc dài hất ngược về phía trước, bay bay trong gió. Bố xách từ bếp ra một xô nước còn đang bốc khói, mùi lá bưởi, hoa bưởi tỏa hương thơm ngát.
Mùa mưa mòi đã đến
Đã gần một tuần nay, bầu trời Hà Nội sương nước mây mù trong mưa bay phơi phới suốt buổi sáng nhưng lại giãn ra vào lúc trưa chiều, đôi khi còn loe nắng và có buổi nắng oi đến bất ngờ.
Quý
Quý là người Nghệ An. Da ngăm. Có răng khểnh nên cười rất duyên. Quý để tóc hai mái - kiểu tóc thời bấy giờ cực kỳ thịnh hành. Tôi gặp Quý năm lớp 8, là năm tôi chuyển đến trường thị trấn. Lý do duy nhất mà tôi muốn chuyển trường là vì trường thị trấn có máy vi tính, có dạy môn Tin học.
Ổi cay
Anh chở chị qua con đường quen thuộc. Anh nói vu vơ: “Xây sửa mỗi tí khuôn viên mà chặt hết sạch cây...”. Chị im lặng. Hai bát phở như bao ngày, anh vẫn từ tốn gắp hết hành chẻ sang bát vợ.
Gã bẫy chim
Khu tập thể nơi Thuận sống mấy ngày nay xuất hiện một gã bẫy chim.
Niềm vui của làng
Đã hơn một tháng nay ông Bá không thu được một đồng tiền nào bổ sung vào quỹ khuyến học của làng. Cái miếu thờ nhỏ nơi chân núi vẫn còn đó. Nhưng hằng ngày cánh tài xế qua đây đã không còn nhiều người hạ cửa kính, thò tay thả những tờ tiền mệnh giá nhỏ để "mua đường” nữa. Cũng tại từ ngày con đường được mở rộng, nắn thẳng, không còn vụ tai nạn nào xảy ra trên điểm đen tử thần.
Mùi của tuổi thơ
Nhà tôi ở triền đê, làng một bên còn phía kia là sông. Mái ngói thâm nâu đã được rặng tre ôm kín. Chiều chiều đi học về, đứng trên đê nhìn về phía làng, tôi cứ mặc nhiên nghĩ rằng ngọn khói cao nhất đang bay ra sau những hàng tre cao vút ấy là khói bếp nhà mình. Ý nghĩ ấy làm đôi bàn chân thơ bé rảo bước thật mau. Có hôm tôi đi học về bà vẫn đang làm cỏ ngoài đồng, hay mải đi đâu đó chưa kịp thổi cơm.
Lòng mẹ
Sáng nay bầu trời có phần u ám hơn hôm qua. Gần tám giờ mà trời vẫn mờ mịt, bảng lảng như sương giăng. Nghe con trai, con dâu nói bà Hạnh mới biết đấy là do không khí ô nhiễm, bụi mịn chứ không phải sương.
Hàng vạn thọ ngoại trồng
Lại thêm một cái Tết qua đi mà không có hàng vạn thọ được ngoại trồng trước ngõ. Tôi bần thần trước hiên nhà, nghe cơn gió xuân mơn man vờn quanh bờ giậu, lại nhớ ngoại và hàng vạn thọ của bà biết bao nhiêu.
Trốn Tết
- Xin phép ban giám đốc, tôi nghỉ việc! Mặt đỏ phừng phừng, Hoài đứng phắt lên tuyên bố rồi đi ra, bỏ lại bầu không khí ngột ngạt căng thẳng tràn ngập phòng họp cơ quan.
Tiếng khèn mùa xuân
Chị Mủa lấy chồng Tây. Cái tin ấy làm xôn xao cả bản San. Lũ bạn Pàng và cả Pàng nữa ngày nào cũng bàn tán chuyện chị Mủa, cứ y như chị Mủa là người trong gia đình mình vậy. Chồng Mủa là khách du lịch, Mủa là hướng dẫn viên.
Vầng dương đỏ
“trong bóng rêu vầng dương lấp lánhviên cuội chạm mình xuống đáy thung sâu”
Ký ức nước
Sáu mươi năm trước tôi là thằng bé “bột nhẽo” bám đuôi mẹ, ngày nọ theo thằng nghịch như quỷ vượt đê sông Hồng, biết đến một thế giới khác hẳn phố cổ.
Quê để trở về
Thằng nhỏ ngồi gọn lỏn trong sọt hàng, ngắm phố xá xanh đỏ nhộn nhịp trôi qua. Phía bên kia em nó ghé vào mắt sọt nhòm đăm đăm phiên chợ Tết ven đường.
Quà Tết
Xóm nhỏ. Nhà nhà “kinh tế cơ bản", toàn làm ruộng, nuôi bò. Nhà nào thư thả hơn mới có thêm con heo thả chuồng hay đàn gà chạy rông. Vậy nhưng vườn thì nhà ai cũng có. “Quê không vườn tược sao gọi quê?”, mẹ hay bảo vậy.
Thảo thơm mùi khói bếp ngày xuân
Bây giờ về quê hiếm hoi lắm mới thấy bếp củi, nhà nào ít người, không phải đun cám cho lợn đều nấu bếp gas hay bếp điện cho sạch sẽ, lại tiện lợi. Chẳng phải lo mưa thâm gió bấc, củi mùn ướt hết, chị em lại phải thay nhau phùng mang trợn má mà thổi lửa, khói cứ thế hun cho mắt mũi cay xè.
Xuân về nơi căn gác nhỏ
Hắn đứng lên, không để ý nên cộc đầu vào trần nhà. Chiều cao của gian nhà là một mét rưỡi, trong khi hắn cao một mét bảy. Chưa bao giờ hắn đứng thẳng được trong nhà của mình.
Xem thêm