Thứ Hai, 2/10/2023
Hà Nội 360
Di sản
Khám phá
Lối sống
Đô thị các nước
Hà Nội 360
Xưa và nay
Hà Nội văn
Độc lạ
Di sản
Khám phá
Đi đâu - Xem gì
Hà Nội đêm
Món ngon Hà Nội
Lối sống
Sống đẹp
Xu hướng
Cộng đồng mạng
Đô thị các nước
truyện ngắn
Xóm nhà nổi
Con Báu ngồi trước cửa nhà, ôm đứa em ngủ ngon lành trong vòng tay. Nó đưa mắt nhìn quanh. Má nó đang lụi cụi đan mớ giỏ lục bình, đặng mang lên hợp tác xã tiểu thủ công nghiệp giao cho người ta. Nó thẽ thọt hỏi:
Hà Nội văn
Đảo Kiếp
Chần chừ suốt ba hôm, có lúc thu xếp quần áo vào ba lô xong Hậu lại đắn đo rồi đem ra vắt lên sào. Cảnh đó lặp lại nhiều lần, nhân vật chính như đang đứng giữa cán cân, một bên là ra đi, một bên là ở lại, cứ chòng chành không nghiêng hẳn về phía nào. Giá mà ông Tư Đáo nói câu gì đó động lòng, như hồi trẻ ông từng hừng hực nói với chính mình, lúc đã bước được một chân lên tàu đò đi về phía trước, thì thằng con đâu có vật vã nghĩ suy nhiều đến vậy.
Hội vây
Đi khỏi sa(1) ông Nhuế một đoạn ngắn thì dẫn đến lối nhỏ men thẳng vào bìa rừng, nơi dãy dương bà Bướm án ngữ hướng đông bắc của làng. Nắng cuối hạ bỏng rát, mới sáng sớm mà tuyệt nhiên không còn một giọt sương nào còn sót lại. Sương ắt đã tan nhanh khi mặt trời vừa mọc. Nhân nghĩ, mùa này, chỉ có loài lan huệ là hãy còn chịu được.
Sợi dây chuyền có mặt hình Phật
Trời bắt đầu vào thu. Lác đác những cơn gió mát quét nhẹ dọc trên phố. Mặt đường thi thoảng xao xác lá bay. Ông Huấn vừa cùng nhóm cựu chiến binh kết thúc chuyến tri ân đồng đội nhân tháng bảy, qua mấy nghĩa trang liệt sĩ ở miền Trung. Riêng đơn vị ông đã có hàng trăm đồng đội nằm lại rải rác tại các nghĩa trang này. Nhiều người cho đến giờ gia đình còn ngược xuôi tìm hài cốt nhưng vẫn chưa thấy.
Nỗi niềm mưa ngâu
Mưa. Chiều về giữa tiếng mưa rơi bất chợt. Ngồi bên tách cà phê không đường sóng sánh đen ngời nơi quán nhỏ ven sông mà nghe mưa rả rích đi qua lòng mình. Chầm chậm. Từng giọt từng giọt sũng ướt nỗi niềm chứa chan bao hoài cảm.
Rặng dừa nước
Sau ngày giải phóng, Dũng được điều về Ban quân quản thị xã. Đơn vị đóng tại một ngân hàng tư nhân. Họ chuyển vào hai phòng phía trong, hoạt động cầm chừng, nhường các phòng mặt tiền cho Ban quân quản.
Ngày mai có nắng
Đã mấy hôm nay bản Bang chìm trong màn mưa trắng xóa, từng lớp mây chì từ phía biển kéo về neo lại bên sườn núi rồi trút xuống những đợt mưa không ngớt. Cánh rừng càng thêm thâm u, mờ đục trong màn mây xám xịt và màn mưa bàng bạc.
Hương thơm cổ tích
Năm nay, lập thu rơi vào ngày 8 tháng 8, một ngày thật đẹp về mặt số học. Sáng sớm, tôi bóc tờ lịch cũ, cảm giác hân hoan đón chào mùa mới. Cảm giác xao động rõ ràng hơn khi tôi ra chợ, ngang góc phố, gặp một mùi hương nồng nàn như tỏa ra từ cổ tích: Mùi thơm từ mẹt thị vàng ươm của cụ bà ngồi nép bên hè phố.
Những chiều xưa cũ
Gã cầm điếu thuốc đắt tiền hút một hơi rồi nhả ra không gian một mùi thơm nhân tạo. Gã nói, chả thèm nhìn vào mặt tôi lấy một cái:
Khoảng trời sau cánh cửa
Mấy hôm nay trời mưa dầm dề không dứt. Tiếng sấm ì ùng vọng lại từ phía xa.
Phiên bản
Mười năm trước ông là thần tượng của nó. Mỗi ngày đi học, dù sớm hay muộn nó đều liếc mắt nhìn về phía ông. Khi thì ông nhoẻn miệng cười với nó, có lúc chỉ gật đầu rồi lại cắm cúi vào chiếc đồng hồ với những con ốc li ti qua tụ kính tròn bọc nhựa màu đen gắn vào mắt bên trái.
Lấp lánh hoa cười
Mỗi người có một cách riêng để thư giãn, giúp tâm trí thảnh thơi. Đó là những khoảnh khắc người ta tìm thấy điều gì đó thú vị, đáng yêu trong đời sống.
Lớp học trên đồi cát
Nắng như đổ lửa. Bỏng rát. Cháy khô. Triền cát thoai thoải, sóng vỗ nhè nhẹ. Bọn trẻ đang nô đùa dưới bến. Tầm này không ai chui ra khỏi nhà, vậy mà lũ nhóc vẫn cứ thoải mái bơi lội, nhặt ốc, nô đùa vang cả một quãng biển vắng.
Bài văn được giải Nhất
Đề thi học sinh giỏi văn cấp Trung học cơ sở của huyện có tính gợi mở, phát huy tính sáng tạo của học sinh: “Em hãy kể một câu chuyện như một kỷ niệm sâu sắc, có ảnh hưởng đến đời sống tình cảm của mình và liên hệ đến thực tế ở địa phương nơi em đang sống”.
Mùa hè có cơn mưa
Mùa hè, lượng mưa ít cùng cái nắng như thiêu và những cơn gió hầm hập khiến cả thung lũng như một lòng chảo được đun lên. Hoa sim, hoa mua càng tím thì năm đó hạn càng nhiều.
Tháng Sáu
Nắng lấp lóa trên những con đường nhựa, phả hơi nóng hầm hập vào da thịt người đi đường. Mồ hôi túa ra, ướt đầm khăn áo. Bỗng dưng ta thèm một bóng râm, thèm những cơn gió đồng mát rượi, thèm vốc một bụm nước giếng mát lạnh để làm dịu cái nóng trưa hè.
Phố mưa
“Dũng, xe ôm!” - tấm biển ngắn gọn được chủ nhân “con ngựa sắt” cắm trước đầu xe cách đây chừng một tháng. Hàng xóm bảo: “Ông cần gì phải làm biển, cứ đứng đầu phố ắt thiên hạ hiểu ông chạy xe ôm”. Nhưng vốn dân công chức, bản tính cẩn thận nên ông kẻ vẽ ra giấy A3, tẩy xóa cả buổi mới đưa mẫu cho cơ sở làm biển quảng cáo in ra.
Tỉnh thức giữa mùa ngâu
Từ ngày con ma men nhập vào người Pử, ngôi nhà sàn dựng bằng gỗ nghiến vững chãi đã trải qua hàng trăm năm hứng gió, đội mưa bỗng chênh vênh như cành cây khô chìa ra vách núi. Pử như cái xác di động, chỉ còn trơ bộ khung xương. Người bản Hin ai thấy Pử cũng lắc đầu ngao ngán.
Chiếc xe đạp của bố
Những năm 1980, khoảng cuối thời kỳ bao cấp đời sống vẫn còn nghèo lắm. Giao thông đi lại ở nông thôn phần lớn là đi bộ, vận chuyển thì dùng xe ngựa hoặc xe bò kéo. Nhà nào khá giả lắm mới tích cóp tiền tậu một chiếc xe đạp nhưng cũng thường bọc bịt thật kỹ treo trong nhà cho đỡ xước sơn, ngày ngày ngắm nghía như một bảo vật, hãn hữu lắm mới dám mang ra dùng.
Con bò Vàng
(HNMCT) - Đêm buông xuống, xóm núi nghèo như một thung lũng đen. Thưa thớt vài đốm sáng leo lét chập chờn tỏa ra từ mấy ngôi nhà. Con Vàng vẫn chưa về. Mọi ngày cứ sẩm tối, khi nghe tiếng ông Lãn gọi là nó chạy về ngay. Nhưng hôm nay ông gọi khản cả cổ mà vẫn không thấy đâu. Ông Lãn cùng những người trong xóm đốt đuốc lên núi tìm, tiếng gọi “Vàng ơi!” văng vẳng trong đêm theo gió núi đập vào vách đá vỡ vụn, méo mó.
Giọt máu đào
(HNMCT) - Bố mẹ chồng Tuyết sinh được hai con trai. Thế, chồng Tuyết là con thứ. Hơn chục năm trước, vợ chồng anh Thành vào miền Nam lập nghiệp. Được ít năm, Thành có ý đưa bố mẹ vào sống cùng gia đình. Thực lòng cũng muốn ở với con trưởng, nhưng lúc ấy Thế chưa lập gia đình nên ông bà không nỡ để anh bơ vơ một mình.
Giọt nước mắt trước cửa thiền
(HNMCT) - Tính đến đêm nay đã là bảy đêm liền vòm trời trên đỉnh núi Nhẫm không gợn bóng trăng sao. Màn đêm thẫm đen cộng với vẻ thanh đạm vốn có càng làm cho không gian bao quanh chùa Nhẫm Dương thêm u tịch.
Xem thêm